+ Album: Trích Đoạn Khai Thị - Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn Nghĩa
+ Thời lượng: 0:20:17
+ Giảng Sư: Lão pháp sư Thích Tịnh Không
+ Thể loại: Video Giảng Kinh Đại Thừa
+ Chủ Đề: Trích Đoạn Khai Thị - Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn Nghĩa
+ Giới thiệu ngắn: TĐ:3410- Tại sao lại giảng “Đại Kinh giải”
Danh sách phát:[3401~3600] https://www.youtube.com/playlist?list=PLtgPvPfGoKfrjdfljKrCPGuPQQvkJ_0eD
Chủ giảng: Lão Pháp Sư Tịnh Không
Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn Nghĩa:
[Tinh Hoa Khai Thị 菁華開示 ]
*Trích đoạn : Tịnh Độ Đại Kinh, giải diễn nghĩa : tập, 324
*Thời gian từ: 00h08:41:18 – 00h28:42:05
OneDrive-Download (Audio) (pháp âm)
Text (văn bản,tài liệu) Video (Phim)
https://sites.google.com/a/tinhdophapam.org/www-tinhdophapam-org
https://onedrive.live.com/?authkey=%21ACHk9Nt5tgeLY5k&id=1611C15B57B62EB0%21307&cid=1611C15B57B62EB0
https://onedrive.live.com/?authkey=%21ACHk9Nt5tgeLY5k&id=1611C15B57B62EB0%21306&cid=1611C15B57B62EB0
Nguồn Hoa Ngữ: http://www.amtb.tw
Download Video(Phim) Hoạt Hình 3D [Thiên Đình Tiểu Tử 01~13 (14~26 tập còn tiếp)- Phụ đề Việt ngữ].mp4
https://sites.google.com/a/tinhdophapam.org/www-tinhdophapam-org
http://www.niemphat.net/Luan/tinhdodaikinh/tinhdodaikinh.htm
Bài giảng:
Chúng ta ở nơi thế gian này, Tịnh độ tông thịnh hành ở Trung quốc một ngàn bảy trăm năm này. Thường dựa vào những kinh điển, điều này trong lịch sử ghi chép. Thời Ngài Huệ Viễn là dựa vào kinh Vô Lượng Thọ. Ở Trung quốc kinh Vô Lượng Thọ phiên dịch sớm nhất, rất có thể là bản của ngài An Thế Cao. Đáng tiếc bản này đã bị thất truyền. Trong mục lục của Kinh tạng có, nhưng sách thì không có.
Từ Đông Hán, lúc phiên dịch kinh là thời Đông Hán cho đến thời nhà Tống là 800 năm. Kinh Vô Lượng Thọ có mười hai lần phiên dịch, nó được dịch nhiều nhất trong tất cả các kinh. Người đời sau chứng minh Đức Thế Tôn lúc tại thế đã nhiều lần tuyên thuyết kinh này. Đây là điều rất thù thắng. Lúc Thế Tôn còn tại thế, ngài giảng kinh thường chỉ giảng một lần, không lặp lại lần thứ hai. Nhưng đặc biệt Kinh Vô Lượng Thọ nhiều lần tuyên giảng. Cuối cùng giảng bao nhiêu lần thì chúng ta không thể xác định. Nhưng từ bây giờ trong đại tạng kinh bảo tồn năm loại bản dịch. Nên chí ít là ba lần, ba lần tuyên giảng, còn bảy loại thất truyền chúng ta không biết. Cho nên ở đây khẳng định Đức Thế Tôn tuyên giảng nhiều lần kinh này, vì pháp môn này quá quan trọng.
Thế Tôn giảng kinh này, chính là giới thiệu cho chúng ta thế giới tây phương Cực Lạc. Mỗi lần tuyên giảng sâu cạn rộng hay tĩnh lược đều không hoàn toàn giống nhau, nhưng đa số là tương đồng. Lâu lâu cũng có vài chỗ sai biệt nhỏ, nhưng đều vô cùng quan trọng. Ngày xưa số lượng kinh sách lưu hành rất ít, không dễ gì gặp được. Nên nếu như tất cả bản dịch quý vị đều thấy hết, thì xem như quý vị đã nhìn thấy tướng mạo viên mãn của thế giới Cực Lạc. Nhiều bản dịch như vậy, quý vị đều có thể tìm thấy, và bày ra trước mắt, thì duyên phận này không dễ gì có được!
Cư sĩ Vương Long Thư nhà Tống hội tập kinh Vô Lượng Thọ, trong “Long Tạng” có thu thập. Ông ta chỉ thấy có bốn bản. Một phần Vô Lượng Thọ trong Kinh Đại Bảo Tích thời nhà Đường ông không thấy. Từ chỗ này chúng ta nghĩ rằng, ngày xưa thấy được bản kinh khó khăn biết bao. Vương Long Thư là một người có địa vị, một trưởng giả cư sĩ có địa vị. Năm bản dịch cũng không thấy hết, chỉ thấy có bốn bản. Nên bản hội tập của ông ta là căn cứ bốn cuốn này. Kinh văn trong “Đại Bảo Tích Kinh” thực sự có rất nhiều khai thị rất quan trọng, mà trong bốn bản kinh khác không có. Nên việc hội tập vô cùng quan trọng.
Lần thứ nhất hội tập là Vương Long Thư. Lần thứ hai hội tập là Nguỵ Mặc Thâm. Cư sĩ Hạ Liên Cư hội tập lần thứ ba. Không dễ, thật không dễ dàng! Vì sao hội tập ba lần? Vì trong bản hội tập có tỳ vết, không viên mãn. Bản lần thứ ba mới xem là một bản thật sự viên mãn. Từng chữ từng câu đều là kinh văn của năm loại nguyên bản dịch, không có sửa đổi. Biên tập lại thì nhất định là dùng nguyên văn, còn chỉnh sửa là tỳ vết, vì như vậy không phải là phiên dịch. Phiên dịch có thể dùng ý của mình, nhưng hội tập thì không thể. Hội tập nhất định phải dùng văn tự vốn có của người ta.
Cho nên từ xưa đến nay, người tu học pháp môn tịnh độ có rất ít người y theo kinh Vô Lượng Thọ, không như người Nhật Bản. Người Nhật bản có nhiều người y theo kinh Vô Lượng Thọ, nhưng người Trung quốc theo kinh Di Đà nhiều hơn. Kinh Di Đà có ba loại chú thích. “Sớ Sao” của đại sư Liên Trì. “Yếu Giải” của đại sư Ngẩu Ích. “Viên Trung Sao” của đại sư U Khê. Từ xưa đến nay đối với người tu học tịnh độ thì ba bộ này vô cùng quan trọng, nên họ đều siêng năng học tập. Nguyên nhân này chính là Kinh Vô Lượng Thọ không có bản nào viên mãn. Bản của Nguỵ Mặc Thâm, đại sư Ấn Quang nhận định đó chưa thể xem là bản hoàn thiện, vì ông ta đã sữa đổi văn tự. Đương nhiên là sữa đổi không sai, nhưng như vậy là không như pháp, còn thêm bớt không được thoả đáng. Nên sau khi bản này ra đời, người tu hành y theo bản này không nhiều. Do đây mới có bàn hội tập thứ ba của Hạ Liên Cư.
Đọc thêm ...
+ Từ khóa: tinh do phap am,tinhdophapam,phapamtinhdo,tịnhđộ kinh,amitabha,tịnh độ đại kinh,pháp sư tịnh không,tây phương cực lạc,kinh hoa nghiêm,kinh vo luong tho,tịnh độ,đạo phật,bài giảng,pháp thoại,phat giao,phật dạy,thuyết pháp,thuyet phap hay,bài giảng hay,bài giảng phật giáo,phật pháp,phật thuyết,truyện phật giáo,tìm hiểu phật giáo,adidaphat,buddha,buddhist,loi phat day,kinh đại phương quảng phật,hoa nghiem,tinh hanh
+ Danh sách Video Channel Diệu Âm:
#HoàThượngTịnhKhôngÂnSư